Muốn nghe thì ghé lại mua Trứng bà không có dưa chua Rau răm không lặt không thua kém nào Bà Quáng kỹ thuật tối cao Nên Bà lụt trứng thế nào nó cũng ngon Lúc trước con nghe Bà đọc mấy bài thơ về Bà Nà Hill đó Rồi
cái Bà bán chỗ mô đó cái ai họ quay bà chỗ nhà Cái rồi tui móc cái túi ra ri tui đưa tiền hả? Dạ đúng rồi Bà là bà đi bán trứng lộn, đúng không? Quáng(tên Bà) đi bán trứng lộn suốt cả đêm thâu Chẳng có ai
biết được một năm lời cây mấy Dạ là lời cây mấy vàng đó hả Bà? Chỉ một mình bà Quáng thấy số lãi đó thôi Bà là con gái Ông Thâu Đi buôn lặn lội dãi dầu dầm mưa Đi không kể sớm kể trưa Rủi ro đau ốm
là đổ thừa cho ma Chứ ma nó bắt mình chi Bà có thơ chi hay hay bà đọc con nghe Bà có Bà Nà, An toàn giao thông Với lại, bà đi xàm xàm bà nói xàm xàm Bà nói ri Từ nhà lên đến tiên phong Xuống đàng
chợ huyện đi vòng về Tam Dân Đạp nhanh tui thấy cũng gần Bởi vì tui có hai đứa cháu nên đôi chân tôi đạp dò Từ nhà ra huyện Phú Ninh Về đàng nghĩa địa một mình buồn hiu Sáng ra đi bán đến chiều Bán không hết trứng
đói xiu trong lòng Ôi mấy đứa con nít nó ưng lắm Bà mua cho Bà bà huyện Phú Ninh Bà đói lắm, bà tội lắm Ủa, cái ni gọi là Vè đúng không Bà? Vè, Bà thấy mô(đâu) bà nói đó Bà đi sa Thầy về Bà đọc an
toàn giao thông Trật tự là sự an toàn Giao thông canh chặn những người chở ba Luật pháp nhà nước đưa ra Đi xe chạy chậm để qua nẻo đường Thành thị cho đến địa phương Ngày nay là mở các đường rộng ra Bây giờ có đảng đưa
ra Giao thông nhận lệnh để mà cản ngăn Đèo cao cho chí đồng bằng cũng đều mở rộng làm ra hai chiều Hiệp Đức rừng núi phì nhiêu Ngày nay là mở hai chiều làm vô Từ Hà Nội về đến thành Phố Cụ Hồ Giao thông canh giữ
đi vào chở ra Đi xe không được chở ba Xảy ra tai nạn ai mà lo đây Tuổi trẻ uống rượu quá say Rồ ga nhấn máy chạy quay qua đường Chết rồi ai thấy không thương Ông già đi bộ sát đường cũng ngã lăn Bây chừ có
lệnh học bằng Học tập cho giỏi có bằng người thành niên Nhắc về các cậu thiếu niên Mình chưa đủ tuổi không nên đi càng Luật pháp ra sớm rõ ràng Khi nào đủ tuổi học bằng mới được đi xe Đừng có lâm vào ma túy xì ke
Trộm vàng cướp bạc lấy xe của người Công an quản lí dí chạy đến nơi Lấy xe trả lại cho người đi buôn Tam dân chợ mới làm ra Ngày nay quản lý đi ra đi vào Đi vào không còn ai đánh bài cào nữa đâu Số đề
cũng bỏ từ lâu Lệnh trên đưa xuống các anh phải làm Ngồi đây tôi thấy rõ ràng Giao thông về đóng sát đường Tam Dân Phú Ninh y tế cũng về gần 1 bên Cấp 3 trường học cũng cất lên nhiều phòng Học sinh có giỏi cũng nhờ
thầy cô Mầm non con cháu cụ Hồ Siêng năng học tập đừng có chơi bời bê tha Đêm hôm đi bắt vịt gà Họ bắt lại được kêu cha mẹ mình Nhắc về các cậu học sinh Đừng làm như vậy khổ mẹ hại cha Bây giờ có đảng
đưa ra Đói nghèo học bổng mà áo quần giúp cho Chừ họ giúp đến rứa đó Đi lên cho biết Bà Nà Qua dương xuống dốc đến cái miếu Bà mới nghĩ chân Có chùa xanh đẹp quá chừng Công nhân xây cất các ngôi nhà thật sang Cáp
treo đưa đón khách hàng đi thăm quan Cáp treo đi xuống nghênh ngang cả ngày Chiếc lên chiếc xuống thẳng ngay một đường Ngồi trên nhìn xuống thấy sương mịt mù Xem về tôi đặt câu thơ để dành Nhà nước tổ chức cũng hay Ai mà thất nghiệp
đến ngay xin làm Già như tui lên thấy cũng ham Dọn rác quét dọn mỗi ngày cũng trả lương Công nhân xây cất làm đường cũng đông Cáp treo chở khách giữa rừng trời cao Ngồi trên nhìn xuống thấy sương mịt mù Tuyết rơi đến đóng từng về
trắng trong Nhìn ra ngoài biển một màu nước xanh Lượm từng mãnh đá làm thành đường đi Ngày xưa không làm được như ri Ông Nguyễn Bá Thanh sáng suốt làm nên thế này cũng ghê Lên xem chẳng muốn đi về Nhìn coi phong cảnh bốn bề đẹp
thay Ngó xuống cầu sông hàng xe chạy cả ngày Mười một giờ xếp lại ghe cầu mới được qua Bà Nà thấy cũng không thua Làm ít năm nữa đẹp hơn nước ngoài Ai không tin đi đến đó mà coi Có chùa có Miễu, có đường xe lên
Con gái tôi nó cũng làm trên Bà Nà Những người học giỏi tài cao Máy cày máy xúc đưa cày núi ra Cất lên được những ngôi nhà Xưa kia núi thẳm, rừng già hố sâu Ngày nay có cống có cầu Có đường xe chạy đi lên Bà
Nà Hồi sáng giờ bà bán được nhiều chưa bà Bà đi nhà thờ về Bà mới bán được có ít Hội An thì mới đọc được có đoạn Đi ra cho biết hội an Ai mà xây dựng sang khang thế này Đi cho biết đó biết đây Ghe
thúng chở sát bờ dừng nước xanh Ngó lên thì núi xung quanh Ngó xuống thì nước chảy quanh một dòng Muốn ăn thì phải ra câu Xong rồi về lại qua cầu một cây Ai mà làm đẹp thế này Nước trên rơi xuống tắm cả ngày cũng ưng(thích)
Tàu lửa lên xuống giữa lừng trời cao Vô hầm rúc hố ra vào về sân Bây giờ cũng đã trưa rồi Đi xem sở thú dạo xem kia là Thiên dương đà điểu thiên nga Mấy Ông uống rượu ăn một mâm Tụi tui ăn uống ri bà đọc
thử Uống rượu thấy cũng hư đời Của nhà đập phá làm chi cho còn Vợ thì buồn bã trong lòng Làm sao có gạo con ăn qua ngày Số đề phải bỏ đi ngay Chơi thì lâm lụy có ngày sa cơ Đặt đàng cúng bài cầu cơ không
thành Làm thuê buôn bán để dành Cha mẹ chết mất con còn nhờ ai Uống rượu là thấy quá sai Đi xe nhắm mắt chạy dài một hơi Tông vào người ngã xuống rồi Phải mà có bò có ruộng có chi Đem ra rồi bán hết đi để
lo cơm thuốc rồi đi ngồi tù Luật pháp ra sớm đã lâu Đi xe đi chậm qua cầu chợ đông Làm cho đúng luật giao thông Mua xe để chạy đi thồ kiếm ăn Đừng ỷ mình đã có bằng Đi không kể chết phải lăn xuống cầu Gãy
chân, toát tráng, bể đầu Người ta đứng ngó biết đâu mà dùm Nhiều người cũng chẳng biết bơi Mình làm mà lại trách tại ai đây Bạn bè cũng chẳng còn ai Mấy đứa thân nhất rồi lại quên luôn Rượu thì ta phải bỏ đi Số đề quên
hẳn làm về nuôi con Chữ trung phải giữ cho tròn Mẹ cha phải kính phải nhường là con Đừng làm bất nghĩa bất tình Mai sau con cái của mình làm theo Lên dương xuống dốc qua đèo Làm cho hết sức cái số nghèo đi thôi Làm người
ta sống ở đời Biết tình có nghĩa mới là làm nên Mẹ già cấp bậc bề trên Làm ăn cặm cụi sống cho qua ngày Để dành chút ít trong tay Khi nào ngã xuống bỏ ngay ra liền Nếu mà con có con giàu Mẹ đâu có giữ
trong tay làm gì Con ơi đừng có phân bì Làm cho sức mẻ cũng vì anh em Buồn giàu mẹ phải nói ra Con của mẹ hết phải là con ai Mẹ làm những chuyện chi sai Lương tâm mẹ biết không ai biết dùm Con mình phải bọc
phải đùm Mẹ nuôi con lớn con làm con ăn Sao con cũng chẳng biết điều Làm cho mẹ phải buồn hiu trong lòng Làm sao mà nói cho xong Lương tâm cắn rứt trong lòng không vui Đêm nằm than thở bùi ngùi Ưng cho nhắm mắt buôn xui
cho rồi Nợ nần để lại biết ai lo dùm Làm sao trả nợ cho rồi Buôn tay nhắm mắt linh hồn lên mây Không la không nói không rầy Nói đến thằng Côi Con thì uống rượu đi luôn cả ngày Lên xe là nói đi thồ Cả ngày
đi biệt biết mô mà tìm Rượu vào là cặp mắt lim dim Ăn chơi để lại ít tiền nuôi con Nợ nần phải tính phải lo Để dành khi ít trả đi cho rồi Đừng để kẻ kéo người lôi Làm cho mất mặt người đời tiếng tăm Mỗi
ngày cắt đứt vài ngàn Sa cơ lỡ bước bỏ ngay ra dùng Mẹ khuyên mẹ nói tận cùng Con không làm được mẹ buồn con ơi Sao con cũng chẳng nghe lời Cứ ỷ mình có chẳng hề sợ ai Mấy lời mẹ nói không sai Con ơi suy
nghĩ cho nhiều Rồi nên nghe lấy những lời mẹ khuyên Những lời mẹ nói con nghe Con mà làm được mẹ thương con nhiều Nói đến dâu Làm dâu thì phải biết điều Thương chồng thì phải nâng niu mẹ già Mẹ giận mẹ chết con mà con ai
Vợ chồng chết một lấy hai Chứ mẹ cha con kiếm ra đâu được hoài Con ơi nghĩ lại mà coi Số phận mẹ khổ đến già cũng khổ thôi Con mà trách mẹ mẹ buồn biết bao Bây giờ biết tính làm sao Chết đi cũng được nhưng trời
chưa cho Con thì đứa dại đứa khôn Bàn tay năm ngón làm sao cho bằng Bây chừ biết nói làm ren(sao) Cắt đứt cũng không được mà sắp bằng cũng không lên Mẹ già sức yếu lênh đênh như thuyền Làm được chút ít để riêng dưỡng già Mỗi
ngày cũng phải bỏ ra Mẹ gạo, con mắm phải lo chuyện gì Ăn rồi bỏ trất đó đi Nó dọn nó rửa lau nhà quét sân Của cải thì chẳng có cần Biết đây biết đó biết tình mẹ cha Làm người thì phải nghĩ xa Ngày nay sung
sướng chứ ngày mai khổ nghèo Hồi đó tôi khổ lắm, lên dương lội suối trèo đèo cắt rau đào khoai bẻ bắp bên bàu Làm ăn cực khổ nhưng lòng vẫn vui ngày nay con đã lớn rồi Làm về con vợ con ăn học hành Đừng vì tiền
của tranh dành không hay
Discussion about this post